Đing đing~
Thang máy cuối cùng cũng đến, Châu Vũ Hinh vui đến mức muốn nhảy cẩn lên nhưng cô cố gắng kìm chế. Cô dìu Lưu Bảo Ngọc ra khỏi thang máy ngộp ngạt rồi đi vào căn hộ riêng.
Hoàng Cảnh Nghiên đi theo phía sau, Vũ Hinh thực sự không biết nên đuổi khéo hắn thế nào, dù sao đi nữa thì nếu như hắn dùng cớ rằng bản thân là người yêu cảm thấy lo lắng cho bạn gái mà ở lại đây thì làm sao cô cản được?
Châu Vũ Hinh có chút chật vật lắm mới kéo được con heo đang say khước là Lưu Bảo Ngọc vào phòng ngủ, mồ hôi nhễ nhại, gương mặt đỏ lên, nóng bừng, cô thở hổn hển rồi xoay đầu về phía người đàn ông đang ung dung tựa lưng vào cửa phòng ngủ nhìn cô như thể đang nhìn một con thú nhỏ đang diễn trò ở trong rạp xiếc.
Cô nhìn hắn, cảm thấy chẳng thoải mái khi bị nhìn chăm chăm như thế, đặc biệt là chiếc váy hôm nay mặc để lộ tấm lưng. Vũ Hinh đưa tay lau vội mồ hôi đang chạy dọc gò má ửng hồng rồi công nghiệp mà nói:
"Giám đốc Hoàng, Bảo Ngọc say rồi, tôi sẽ ở đây chăm sóc cho cậu ấy, anh… có thể về được rồi ".
Người đàn ông khoanh tay trước ngực, tựa vào cửa rồi nhếch môi cười:
"Lợi dụng xong rồi định đuổi người? ".
Vũ Hinh bị nói trúng tim đen cũng có chút chột dạ nhưng rất nhanh liền nói tiếp:
"Giám đốc Hoàng đây quý nhân nhiều việc, tôi chỉ sợ làm lỡ việc… ".
"Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3344587/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.