Hoàng Cảnh Nghiên bước thêm một bước, lúc này hắn đứng ở phía sau lưng cô, Châu Vũ Hinh không nhìn thấy được biểu cảm trên gương mặt của hắn nhưng giọng nói thì lại nghe rất rõ, hắn đang mất kiên nhẫn.
"Đứng lên ".
Cô hít một hơi, cố gắng trấn an bản thân không cần phải lo lắng, lúc định đứng dậy thì Lưu Bảo Ngọc đã nhanh hơn một bước.
Vũ Hinh nhìn cô bạn thân gương mặt đang cúi xuống hết cỡ chẳng dám nhìn người trước mặt thì có chút ngạc nhiên, chỉ nghe thấy người đàn ông đang đứng phía sau lưng thở dài vươn tay bẹo má cô bạn thân của mình rồi dịu dàng lên tiếng:
"Em trốn làm cái gì? ".
Lưu Bảo Ngọc khóc không ra nước mắt, đứng ở đó bất lực nhíu mày, mọi người xung quanh ngạc nhiên đến mức hô to, Tạ An khi ấy liền lắp bắp lên tiếng:
"Bảo Ngọc em, em biết giám đốc Hoàng sao? ".
Lưu Bảo Ngọc cười khổ, gãi gãi đầu xem như thừa nhận, cô ấy nhìn Hoàng Cảnh Nghiên rồi nhỏ giọng:
"Em đang ăn tối với đồng nghiệp mà, anh đừng có làm phiền ".
"Ăn tối? " - Người đàn ông đứng nhìn xuống, ánh mắt của hắn quét thẳng lên người của cô gái đang đưa lưng về phía mình.
Mọi người ai cũng nhìn vào hắn mà Châu Vũ Hinh không những không nhìn mà còn cúi đầu thật sâu, Lưu Bảo Ngọc thấy hắn chăm chăm nhìn không chớp mắt liền nhanh nhảu kéo lấy cánh tay của Vũ Hinh muốn cô đứng lên cùng mình.
Cô gái nhỏ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3344329/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.