Châu Vũ Hinh nhíu mày nhìn thiếu niên đang cau có trước mặt như thể đang muốn hỏi ‘mắc gì cáu với tôi?’.
Hoàng Cảnh Nghiên tay vẫn ấn chặt vai cô, hắn kéo ghế với vẻ mất kiên nhẫn rồi ngồi ở phía đối diện, ép Châu Vũ Hinh phải mặt đối mặt với mình.
Gương mặt của hắn mang theo chút tức giận giọng nói dần trở nên nghiêm trọng:
"Cuộc trò chuyện lúc nãy tôi đã nghe thấy cả rồi, Lâm Lan lén chụp hình chúng ta vào khách sạn? Có phải hôm trước cậu được mời lên phòng hiệu trưởng là vì việc này? Vì bọn họ làm khó cho nên cậu mới chia… ".
"Cậu chủ nhỏ đây xem nhiều phim tình cảm lãng mạn cho nên nghĩ ngợi nhiều rồi đấy. Quả thật là tôi bị gọi lên phòng hiệu trưởng là vì việc đó, nhưng chia tay là vì tôi chán ".
Thiếu niên ánh mắt mang theo thất thần nhìn cô gái trước mặt, hắn hít vào một hơi cố nói ra từng chữ:
"Rốt cuộc tôi đã làm gì mà cậu lại chán? ".
"Tôi với cậu đâu tới với nhau vì tình yêu, chỉ là vì cậu có tiền, bây giờ tôi có đủ tiền rồi, cho nên… " - Châu Vũ Hinh ngừng lại một chút rồi tiếp tục nói:
"Chia tay là đương nhiên ".
Ánh mắt của hắn len lỏi một tia hy vọng nhưng vì câu nói cuối cùng của cô mà bị dập tắt, Hoàng Cảnh Nghiên cười châm chọc rồi đứng lên, hắn bước ra khỏi lớp học.
Vũ Hinh cũng không ở lại, cứ ngỡ mọi chuyện đã kết thúc thì sang ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3343655/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.