Ngày hôm sau đến trường, Châu Vũ Hinh vẫn mặc kệ lời bàn tán như thể bản thân chỉ là người ngoài cuộc.
Bạn học cùng lớp không còn mỉa mai nữa, có lẽ vì cái màn hoàng tử bế công chúa hôm qua, dù như thế thì cũng có vài người khi nhìn thấy cô thì sẽ giễu cợt mà gọi hai chữ ‘Lọ Lem’.
Cô đến lớp sớm, cứ tưởng sẽ chẳng có ai nhưng không ngờ được hoa khôi đang ở trong lớp, Lâm Lan đứng ở bàn học của cô, vừa nhìn thấy Châu Vũ Hinh thì liền cười mỉa:
"Lọ Lem đến rồi sao? ".
"Ừ, chào. Diễn viên quần chúng " - Châu Vũ Hinh không tức giận mà đáp lại.
Trên gương mặt hoa khôi mang theo chút tức giận nhưng chỉ một khắc sau liền đè nén rồi tiếp tục giễu cợt:
"Đừng có nghĩ Cảnh Nghiên đối tốt với mình rồi sinh ảo tưởng, dù có muốn làm Lọ Lem thì cũng chẳng đến lượt của cậu đâu ".
Khoảng thời gian này đúng là lắm chuyện thật đấy, ai ai cũng tìm cô để gây chuyện, Vũ Hinh nhìn hoa khôi ngũ quan tinh tế, đôi môi chúm chím hệt như hình mẫu nữ chính được người khác che chở, đây chính là điều cô muốn mà không có được. Gương mặt của cô sắc sảo, không hay cười nhiều và trải qua một vài chuyện nên không thể có được nét ngây thơ vạn người mê ấy, quả nhiên điều mình không có được nếu như ở trên người của người khác nếu không ngưỡng mộ thì sẽ cảm thấy ganh tỵ.
Vũ Hinh nhìn gương mặt bản thân muốn mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3343448/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.