Hoàng Cảnh Nghiên nhìn thấy cô, gương mặt của hắn vẫn vô cùng niềm nở:
"Vào học rồi, có gì chúng ta nói sau nhé! ".
Đám nữ sinh nghe thấy hắn nói như thế cũng chẳng hề khó chịu mà nghe theo, tự giác về chỗ.
Đúng là có hiếu với trai, bình thường giáo viên năn nỉ gãy lưỡi cũng chẳng thèm nghe theo, hắn chỉ cần một câu đã làm cho bọn họ răm rắp làm mà chẳng có lấy một câu phàn nàn.
Châu Vũ Hinh đợi bọn họ rời đi hết mới ngồi vào chỗ, nhưng trước đó hắn chẳng những không chịu nhường đường mà còn ngồi đó nhìn cô chăm chăm, nhận phải ánh mắt muốn giết người của cô vẫn chẳng khiến cho cậu chủ nhỏ biết ý mà lui, hắn kéo ghế về phía sau, chừa cho cô một khoảng nhỏ, tên điên này hắn muốn cô về chỗ như thế này sao?
Vũ Hinh không thích, phải nói là cô ghét lắm nhưng đã vào giờ học rồi, hắn dường như không có ý định sẽ để cho cô qua bằng đường khác, cô chỉ có thể khó chịu đi vào.
Trên gương mặt điển trai của Hoàng Cảnh Nghiên lộ ra nụ cười đắc ý, chẳng biết vô ý hay cố tình mà hắn đưa chân ra ngán đường khiến cho Châu Vũ Hinh không chú ý ngã nhào ngồi lên đùi hắn.
"Có sao không? " - Bàn tay của hắn đặt ở trên lưng của cô gái, giọng nói mang theo chút ân cần nhưng gương mặt thì lại vô cùng gợi đòn, ngoài Châu Vũ Hinh thì chẳng ai nhìn thấy được, cô nhanh chóng đứng lên, dùng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3318084/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.