Sau khi làm việc xong, Châu Vũ Hinh vội về nhà, bài tập vốn dĩ giờ ra chơi sẽ làm xong nhưng lúc này vẫn còn hơn phân nửa, hiện tại đã là 11 giờ khuya, nếu như không nhanh chóng về đến nhà thì sẽ không kịp mất.
Từ biệt thự nếu như đi bộ thì mất khoảng 20 phút, cô cố gắng đi nhanh nhất có thể, vừa mới mở cửa bước vào trong thì cha đã chào đón cô bằng một chai rượu rỗng, nó bay đến chỗ của Vũ Hinh, trúng vào bả vai của cô rồi rơi xuống đất vỡ tan tành, cơn đau nhanh chóng truyền đến, cô nhíu mày, đưa tay vội chạm vào bả vai, mồ hôi cũng bắt đầu xuất hiện trên trán.
Còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang diễn ra thì Châu Chí Cường đã lao đến rồi chỉ trỏ thét lớn:
"Đúng là chẳng được tích sự gì còn bày vẻ thêm chuyện, mày làm gì mà để cho giáo viên tìm đến tận nhà thế hả?! " - Ông ta giơ tay giáng thẳng xuống má cô một bạt tai, vì dùng lực quá mạnh mà Châu Vũ Hinh loạng choạng lui về phía sau, vốn dĩ chỉ một cái tát không đủ để trút hết cơn giận trong người ông ta nhưng Lương Niệm Hoa đã cản lại, bà dùng hết sức ôm lấy chồng mình, giọng nói mang theo tia yếu ớt và gấp gáp:
"Đừng đánh nữa, nó còn phải đi làm thay cho tôi, nếu như ông còn đánh thì công việc ở chỗ kia có lẽ sẽ không còn mất ".
Nghe đến đây ông ta mới miễn cưỡng bỏ nắm đấm đang giơ lên giữa không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-u-em-dung-mo/3318082/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.