Tại sân bay:
Một cô gái bước ra thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người. Cô mặc chiếc váy màu đỏ ngắn tới đầu gối, để lộ đôi chân thon dài. Mái tóc dài của cô được uốn xoăn, nhuộm màu nâu. Càng tô thêm nét đẹp diễm lệ không kém phần sắc sảo của một đại tiểu thư. Đó chẳng phải ai khác...chính là Hạ Như Tuyết. Con gái của chủ tịch Hạ, nổi tiếng xinh đẹp và tài giỏi. Như Tuyết rút điện thoại, gọi cho quản gia
- Tôi về tới nơi rồi.
- Vậy tôi sẽ cho người tới đón tiểu thư - Đầu dây bên kia có tiếng đáp lại.
Một lúc sau, đám người áo đen áo của quản gia xuất hiện. Thấy Như Tuyết, họ vội vàng chạy lại xách đồ giúp cô.
- Chúng tôi xin lỗi vì đã để tiểu thư phải đợi lâu.
Như Tuyết mỉm cười
- Không sao đâu, mà các anh đưa tôi tới công ty trước nhé.
Đám người áo đen cung kính
- Vâng thưa tiểu thư.
...
...
Còn đây: nơi chuyên xảy ra những rắc rối.
- Tiểu Hùng, em làm gì mà lâu vậy? Trân Di ngồi dưới ghế mất kiên nhẫn hỏi.
- Vâng, em xuống liền - tiểu Hùng từ trên lầu nói vọng xuống.
Tình hình là thế này: Trân Di cùng tiểu Hùng sẽ trở về nhà ông bà Viên một ngày ( ai còn nhớ họ không?)
Khoảng vài phút sau, tiểu Hùng bước xuống với bộ đồ sơ mi trắng trông khá là chững chạc.
Trân Di trầm trồ
- Hèn chi mà lâu vậy, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-toi-co-dam/3205350/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.