Chỉ chốc lát sau, phía chỗ rẽ đã xuất hiện một cô bé mặc váy trắng liền áo, da mặt nhợt nhạt nhưng môi lại hồng tươi. Cô bé nhìn mọi người đứng ở cửa, nhếch môi "Vào đi, em chờ mọi người lâu lắm rồi."
Thấy mọi người bên ngoài chậm chạp không di chuyển, cô bé từ từ đi tới. Con ngươi đen láy đảo láo liên, đi thẳng tới cạnh Thẩm Dao San rồi duỗi đôi tay trắng bệch cầm cổ tay cô, cô bé nghiêng đầu cười, "Đi thôi nào, chị ơi, em thích chị lắm."
Tay cô bé vừa lạnh vừa gầy, rõ ràng chỉ tầm 11-12 tuổi nhưng từ khi bị chộp lấy, Thẩm Dao San lại chẳng thể nào rút tay ra.
Nụ cười vẫn luôn treo trên mặt Thẩm Dao San hơi cứng lại, cầu cứu người bên cạnh. Phương Quýnh đưa tay nắm chặt tay hai người họ, miệng nói "Nào, mình cùng đi, cùng đi với nhau mà. Anh biết em thích cô ấy nhưng hai người kéo nhau như thế, bọn anh đứng sau cũng không dễ đi vào, không thì mình buông ra trước nhé?" Miệng nói, tay cũng không rảnh, cậu ta nỗ lực dùng sức tách hai người ra.
"A....." Thẩm Dao San buộc miệng kêu đau, chỗ cổ tay bị nắm đã hiện màu đỏ chót. Cô bé váy trắng ngẩng đầu lạnh lùng nhìn chằm chằm Phương Quýnh, Phương Quýnh ngẩn người, từ từ buông lỏng tay.
Trên mặt cô bé lại treo nụ cười ngọt ngào lần nữa, không cho phép từ chối lôi kéo Thẩm Dao San vào trong, những người khác theo sát phía sau.
Đi tới bên sô pha, cô bé dừng lại một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-khoi-mat-that/2669971/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.