Đừng qua đây! Tôi bận rồi, miễn tiếp khách!Phương ngồi uống sữa đậu nành mà đánh lô tô trong bụng khi thấy Nghị bước lại gần mình.
Thấy Phương tránh né ánh nhìn của mình, anh khẽ cười, móc ví ra đưa cho bạn nhỏ năm trăm ngàn.
- Mấy đứa đi chơi, thích mua cái gì thì mua!
Thấy Phương giả bộ ngó lơ mình, anh hiểu ý nhét tiền vào tay cậu.
- Đi chơi nhớ về sớm! Bên ngoài nhiều kẻ xấu lắm!
Không! Bên ngoài đều là người tốt cả! Chỉ có anh mới là kẻ xấu thôi! Tiền đã nhét vô tay rồi, trước mặt mọi người cậu chỉ có thể lộ ra vẻ ngoan ngoãn, cười ngọt cám ơn anh.
Nghị nhìn Phương cười mà mát lòng mát dạ. Mèo con xù lông thì phải từ từ dỗ dành.
Hà nhìn cảnh tượng này mà tròn mắt. Cho một chỉ vàng đi nhà sách mua sắm. Cô có lẫn lộn giá trị tiền 2024 và 1980 không ta?
Chưa kịp để Hà cảm thán không thôi thì hai tờ một trăm ngàn đã bày ra trước mặt cô nàng.
- Xuân mua dùm tôi mười chiếc khăn tay! Còn nhiêu là phí mua hộ Xuân muốn mua gì thì mua!
Khăn tay cao cấp lắm thì cũng một đồng một cái thôi! Cậu muốn mua khăn về may thành mền đắp à! Chưa kịp để Hà từ chối nói cậu đưa quá nhiều rồi thì Lộc đã chạy lên phòng làm việc mất tiêu!
Thế giới người giàu chúng ta không có hiểu! Hà và Phương than thở trong lòng.
“Anh ba, anh tư! Còn tiền đi chơi của em nữa!”. Chỉ còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-khoi-biet-thu-1980/3487760/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.