Sau khi đạt thành ước định Diệp Mặc Hàn không làm khó cô, hắn đưa cô về nhà, ở dưới tầng hôn sâu một lúc rồi liền thả cô rời đi.
Về đến nhà, bởi vì lăn lộn suốt một ngày một đêm khiến Kiều Kiều mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần. Trong đầu cô chợt có ý định chạy trốn, nhưng nghĩ tới nghĩ lui vẫn băn khoăn, lại sợ chọc giận Diệp Mặc Hàn, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn nằm lên trên giường.
Mới ngà ngà chìm vào giấc ngủ Kiều Kiều đã bị tiếng chuông cửa đánh thức.
Những tưởng rằng là Diệp Mặc Hàn quay lại nên Kiều Kiều mắt nhắm mắt mở hỏi cũng không hỏi trực tiếp mở cửa.
Ai ngờ người đứng trước cửa lại là Mộ Duật, cô kinh ngạc tỉnh táo hẳn.
- Anh... sao anh lại đến đây?
Mộ Duật cười sang sảng:
- Sao thế? Không mời tôi vào trong ngồi một lúc sao?
Kiều Kiều hơi chần chờ nhưng vẫn để Mộ Duật vào nhà. Sau khi hai người ngồi xuống sô pha, Mộ Duật bắt đầu bày thức ăn mua cho cô lên bàn.
- Mãi không thấy em trả lời tin nhắn làm tôi rất lo lắng nên vội hỏi bố mẹ tôi xin địa chỉ của em từ chỗ cô chú. Nhìn sắc mặt em không tốt lâm, có phải cảm thấy không khoẻ chỗ nào không?
Mộ Duật quan tâm duỗi tay muốn sờ trán Kiều Kiều xem sốt hay không.
Kiều Kiều theo bản năng né tránh, thấp giọng nói:
- Đúng là có chút không thoải mái nhưng bây giờ tốt hơn rồi.
Sắc mặt cô không tốt đúng là bởi vì quá mệt mỏi.
Tay Mộ Duật cứng đờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-khoi-ac-ma/988954/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.