Lúc này, Kiều Kiều chậm rãi mở mắt ra, ban nãy là cô cố tình giả vờ hôn mê.
Tình cảnh lúc đó quá xấu hổ nên cô chẳng biết làm gì khác, chỉ đành giả vờ ngất xỉu gạt Diệp Mặc Hàn.
Nghĩ lại tình cảnh vừa rồi, hai má Kiều Kiều liền nóng lên, hơn nữa tiếng kêu lúc nãy của mình làm cô khó có thể chấp nhận được. Rõ ràng là bị cưỡng ép, nhưng tiếng kêu lại giống như rất thích thú.
Kiều Kiều ngồi dậy xuống giường, mỗi một bước đi đều cảm thấy phía dưới vừa đau vừa trướng.
Nhưng cô không thể tiếp tục ở lại nơi này, Diệp Mặ Hàn chắn chắn sẽ lại xâm phạm cô, mà cô cũng không muốn bản thân mình trở nên càng xa lạ.
Vừa mới rón rén ra phòng ngủ, sau lưng liền vang lên giọng nói của Diệp Mặc Hàn:
- Sao không nghỉ ngơi một lúc đã? Vội vàng đi đâu?
Kiều Kiều bị doạ sợ cứng đờ cả người, ậm ừ nói nhỏ:
- Không...không cần đâu, trời đã tối rồi...tôi...tôi phải đi về nhà...
- Để tôi đưa em về, chờ tôi xíu.
Diệp Mặc Hàn nhanh chóng mặc lên áo thun cùng quần dài, lấy chìa khoá xe mô tô, trực tiếp bế Kiều Kiều đi xuống lầu.
Kiều Kiều kinh sợ vội hỏi:
- Anh làm gì vậy...mau thả tôi xuống dưới!
- Đừng sợ! Tôi chỉ không muốn em phải đi bộ nhiều thôi. Lúc nãy rửa cho em tôi thấy phía dưới hơi sưng lên, cho nên bế em sẽ bớt đau hơn.
Diệp Mặc Hàn mặt không biến sắc nói toạc ra.
Kiều Kiều bị hắn đòi hỏi nhiều như vậy, bên dưới quả thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-khoi-ac-ma/988930/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.