- Xin lỗi, xin lỗi...
Kiều Kiều vội vàng cúi xuống nhặt sách vở, cũng không quên nói xin lỗi nam sinh kia.
- Không sao đâu, để tôi giúp em một tay.
Giọng nói nam nhân trong sáng, đập vào mắt Kiều Kiều là một đôi tay thon dài trắng nõn, nhìn rất là đẹp.
Cô ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân, thấy hắn tươi cười sáng sủa, ngũ quan tuấn lãng tinh xảo, nhìn như đang tắm mình trong gió xuân.
- Cảm ơn anh.
Kiều Kiều đứng dậy cầm thấy sách từ tay nam sinh, nhẹ nhàng nói cảm ơn.
- Em là học sinh mới chuyển đến sao? Hình như trước đây tôi chưa từng nhìn thấy em?
- Vâng, em mới chuyển đến hôm nay.
- Tôi tên là Lăng Diệc Hàm, rất hân hạnh được quen biết em.
Nam sinh lễ phép duỗi tay, Kiều Kiều cũng cười cười rồi lễ phép mà duỗi tay bắt lấy tay của Lăng Diệc Hàm.
- Bạn học Kiều thì ra lại hay cười như vậy.
Giọng nói của Diệp Mặc Hàn bỗng vang lên ở phía sau lưng Lăng Diệc Hàm.
Kiều Kiều nghiêng đầu nhìn về phía sau Lăng Diệc Hàm, vội vàng thu lại nụ cười. Giờ phút này trong lòng cô bỗng dâng lên hoảng hốt, giống như là bị bắt gian tại chỗ.
Diệp Mặc Hàn đi nhanh về phía bên này, dáng người 1m90 mang theo một luồng khí sắc bén và áp bách. Lăng Diệc Hàm cũng không hề thấp, cao tầm 1m80 nhưng khi đứng cạnh Diệp Mặc Hàn thì lại giống như một đứa em trai ngoan ngoãn.
Diệp Mặc Hàn đi đến bên cạnh Kiều Kiều, không thèm nhìn về phía Lăng Diệc Hàm giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-khoi-ac-ma/988914/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.