Phoenix nắm tay Lộ Giai xuyên qua đám đông dày đặc để rời khỏi đại sảnh lộng lẫy. Ánh nắng chiều vẫn chói chang, lúc này phủ lên người cô một cảm giác ấm áp. Lộ Giai theo phản xạ giơ tay còn lại che đôi mắt đang nheo lại.
Rõ ràng là cùng một mặt trời, cùng một thế giới, nhưng cô bỗng cảm thấy dường như vào khoảnh khắc cô quyết định, mọi thứ đã khác đi.
Cô chưa từng để ý màu sắc xung quanh vốn rực rỡ đến thế, không khí trong lành như vậy, và hơi ấm của anh... dường như chưa từng rời xa, vẫn quen thuộc đến thế.
Dù lý trí bảo cô phải tránh xa, từ bỏ, thậm chí trả thù người đàn ông bên cạnh, nhưng Lộ Giai nhận ra cảm xúc của cô lại đang khao khát cơ hội điên cuồng và buông thả này. Trong cuộc đời ngắn ngủi, những gì cô có quá ít, Caspar Phoenix là một trong những điều còn sót lại.
Lộ Giai biết họ cuối cùng sẽ chia tay, vì cuộc hành trình này không thể kéo dài mãi mãi, nhưng hiện tại, cô chỉ muốn tận hưởng giây phút anh ở bên cạnh.
Phoenix luôn nắm chặt tay cô. Anh dừng bước, nhẹ nhàng nâng khuôn mặt Lộ Giai lên bằng tay còn lại. Khoảng cách giữa họ gần đến mức hơi thở hòa quyện, đôi mắt xám xanh sâu thẳm đầy tình cảm của anh rõ ràng phản chiếu vẻ khát khao giống cô.
Lộ Giai biết cô nên nhắm mắt, vì cô cũng muốn điều đó, nhưng cuối cùng, cô lại quay đầu né tránh, vô tình nhìn thấy chiếc xe buýt ở xa. Cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-duoi-day-bien/3713887/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.