Lộ Giai yếu ớt tựa vào đùi của Phoenix, cầm bình nước một cách khó khăn. Cô cũng chẳng quan tâm anh ta đã uống qua hay chưa, dù sao mọi chuyện đã như thế rồi, cô im lặng tiếp tục uống.
Dòng nước trong ấm nhanh chóng trôi qua cổ họng khô rát của cô, Lộ Giai nuốt ừng ực từng ngụm giúp cổ họng khó chịu được xoa dịu, nhờ vậy cô dần dần hồi phục từ trạng thái ngột ngạt và khó thở.
Có lẽ thấy cô đã khá hơn, Phoenix luồn tay qua khe chân Lộ Giai, sau khi quan sát xung quanh, anh bế cô lên, đưa đến một chỗ có bóng mát tạo thành một góc lõm hình nêm so với mặt đất. Nơi này địa thế bằng phẳng, lại có bóng râm che chắn, là nơi nghỉ ngơi lý tưởng.
Phoenix buông tay khỏi Lộ Giai, cô không nhịn được ngẩng đầu nhìn anh, nhưng dường như anh không hề để ý mà chỉ quay lưng lại với cô, vừa đi vừa xóa hết dấu chân mà họ đã để lại dọc đường.
Trước đó khi từ trên cao nhìn xuống, Lộ Giai hoàn toàn không nhận ra nơi này có một nền đất, vị trí của họ vừa hay nằm trong một góc khuất. Dưới đáy thung lũng, nơi này đúng ngay khúc quanh của sông Colorado. Dù có vài du khách đi thuyền qua và ngẩng đầu nhìn lên, chỉ cần họ không đứng ở rìa thì rất khó để ai đó phát hiện ra họ đang ẩn nấp ở đây.
Ngồi một lúc khiến cô cảm thấy đã cảm thấy tốt hơn nhiều. Chính lúc này cô mới nhận ra ngực mình hơi mát, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-thoat-duoi-day-bien/3713822/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.