Sáng sớm hôm sau
-“Chàng mau đứng lên a! Mặc quần áo cho ta! Mau đứng lên” Ta dùng chân đá Hiên Viên Ảnh –“Nhanh đứng lên a”
Không có phản ứng? Đúng lúc ta muốn xuất chiêu “thiên tàn túc”, nam nhân nào đó cư nhiên xoay người một cái đem ta đặt ở dưới thân, ta nhắm mắt lại lạnh lùng súy một câu –“Như thế nào, chàng muốn cho đứa nhỏ của chúng ta sớm nhìn thấy mặt trời mọc a?” Hắn có điểm ngây ngốc, ảo não lấy ngón tay thon dài sờ vào mái tóc đen nồng đậm.
Nữ nào đó cố ý vươn lên hôn lên môi nam nhân nào đó đang cực lực áp lực dục vọng
-“Nữ nhân, nàng đang đùa với lửa” Hiên Viên Ảnh hô hấp có vẻ dồn dập mà thô trọng.
-“Phu quân thân ái, hôm nay chúng ta đi ra ngoài chơi đi” Ngọt ngào cười lửa chơi chơi liền được, nhưng ta không nghĩ làm cho lửa thiêu ta a.
Hiên Viên Ảnh banh hé mặt ra, mặc cho ta kiện y phục mùa đông, trong quá trình không nói một lời.
-“Lão công, chàng thực tức giận ta?”
-“Không có. Ta suy nghĩ đứa nhỏ của chúng ta rốt cuộc khi nào thì xuất thế” Ta là tức giận chính mình. Hiên Viên Ảnh trong lòng âm thầm thề chờ đứa nhỏ này rụng ra sẽ không làm cho lão bà mang thai lần nữa, bởi vì nhịn thật sự rất khổ. ( Ảnh ca, con huynh mà huynh làm như lá cây vậy “rụng” ra? Thật là hết chỗ nói)
-“Phu nhân, nhìn xem này! Đây là đặc sản Đạt Oát thành của chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-the-cua-that-vuong/2899891/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.