“khấu! khấu! khấu “-“Vương gia, Đức công công đến đây” Thanh âm của Lỗi thúc mang theo chút xấu hổ vang lên ngoài cửa.
Đã sớm qua canh giờ ăn cơm trưa, không cần quên, người nam nào đó một đêm không ngủ.
-“Khụ, vương gia, Đức công công mang theo thánh chỉ đến đây”
Sau nửa ngày bên trong truyền đến một trận xoay người, một thanh âm trầm thấp mang theo chút khàn khàn vang lên –“Nói”
A! Người ngoài cửa chờ dài cổ liền chờ được một từ này! Đức công công xoa xoa mồ hôi lạnh.
Đọc? đây là thánh chỉ a!
Ai! Tính, ai bảo hoàng đế là lão cha người ta! Hơn nữa nghiêm túc mà nói Hoàng thượng cũng chỉ có truyền khẩu dụ mà thôi!
-“Vương gia, Đêm nay hoàng thượng mở tiệc tại trong cung, thỉnh ngài mang theo gia quyến lập tức tiến cung tham dự…” Thanh âm của Đức công công còn không có dứt.
-“Không đi!” Rõ ràng đã bị nam nào đó chặt đứt.
Hắn há miệng thở dốc, lại há miệng thở dốc. Hai chữ của Hiên Viên Ảnh lập tức làm hắn hết chỗ nói rồi.
Không đi? Như vậy sao được, muốn hắn như thế nào công đạo với hoàng thượng a. Hoàng thượng như thế nào nói với Hoàng hậu a?
Thiếu chút nữa nói lỡ miệng, các ngươi cái gì cũng chưa nghe thấy, ta cái gì cũng chưa nói a!
-“Ai da, Thất vương gia của ta, không thể không đi a..”
Mặc cho người bên ngoài như thế nào nói, người bên trong đều làm như thôi miên.
Đợi đến lúc ánh trăng đầu tiên chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-the-cua-that-vuong/2899857/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.