-“Hôm nay ngươi đi thanh lâu không?” giáp nữ.
-“Này còn phải nói, ngươi xem mặt ta, ta vừa mới đi thanh lâu đắp mặt nạ sữa trâu.” Ất nữ.
-“Thật sao? Cho ta sờ một chút” giáp nữ đưa tay ấn khuôn mặt Ất nữ một chút –“Thật mềm mại nha! Ngươi thật tốt, cha ngươi thương ngươi như vậy, cho người tiền mua thẻ vàng, mặt nạ sữa trâu là đặc hưởng của hội viên có thẻ vàng. Không giống như ta, ta nói đến phá cổ cha ta mới cho ta mua thẻ bạc.”
-“Chẳng qua ngươi xem đôi hoa tai của ta chưa? Ta tiêu hết tất cả tiền tích trữ a! giống của lão bản thanh lâu như đúc.”
-“Gia! Ta là người cổ hủ sao chứ? Thanh lâu này là địa phương gì? Vì sao ta đều không nghe thấy?” Vân Dật lấy chiêu bài biểu tình khó hiểu hỏi Hiên Viên Ảnh.
Trong mắt Hiên Viên Ảnh gợn lên một tia sóng, uống một chén nước, xoay người đi lên ngựa đi.
-“Gia, từ từ thôi” Xoay người hướng bọn thị vệ quát –“Là heo sao, còn ăn gì nữa, còn không mau đuổi theo”
“tháp tháp tháp” tiếng vó ngựa không dứt bên tai.
Thanh lâu? Tuy rằng ta không biết đó là cái gì, nhưng ta thề ta ngửi được hương vị của trốn thê của ta.
Thanh lâu.
-“Lão bản, thẻ bạc của chúng ta đã không còn” Ánh mắt của ta cũng chưa động một chút –“Vậy cho các nàng mua thẻ vàng a”
-“Thẻ vàng ngày hôm qua đã không còn” Không phải đâu? So với trong tưởng tượng của ta còn khoa trương. Trên thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-the-cua-that-vuong/2899851/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.