Cảm giác vừa tỉnh lại, mặt trời đã sớm về tây, không thể không bội phục chính mình ngủ thật giỏi. Trợn mắt liền thấy Hiên Viên Ảnh ôn nhu cười. Không có chuyện gì liền cười như vậy, làm hại ta một trận tim đập nhanh.
-“Vương phi của ta, phụ hoàng đang chờ gặp nàng, chúng ta đi thôi”
-“Cái gì, ngươi nói hoàng đế chờ gặp ta, ngươi vì sao không gọi tỉnh ta” Nam nhân này cũng thật sự là.
-“Có cái gì quan hệ, khiến cho lão nhân kia chờ đi”
Vựng, nam nhân này thật là sống lâu lắm a.
-“Đi nhanh đi”
Ngoài đại điện.
-“Nói thật ta có một chút khẩn trương”
-“Có cái gì khẩn trương, chính là một lão nhân mà thôi”
Ta vựng, lão nhân này là hoàng đế a.
-“Truyền Thất vương gia, Thất vương phi vào điện”
Đến đây, đến đây.
-“Nhi thần thỉnh an phụ hoàng”
-“Nhi thần thỉnh an phụ hoàng”
-“Đứng lên nói chuyện. Nâng đầu lên, cho trẫm nhìn xem là người như thế nào có thể làm cho đứa con kiệt ngạo bất tuân của trẫm thu thu phục phục”.
Ta chậm rãi nâng đầu lên, đoán ta thấy cái gì? Một Hiên Viên Ảnh tuổi trung niên. Ta suýt chút nữa nhịn không được, thiếu chút nữa cười ra tiếng.
-“Ân, cũng là một giai nhân thanh tú”
Nghe giọng điệu này tựa như đối diện mạo của ta không hài lòng.
-“So với trong tưởng tượng của phụ hoàng không giống?”
-“Đúng vậy, trẫm nghe Liễu nhi nói lão Thất đem ngươi sủng lên tận trời, cho nên…” Nghĩ đến ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-the-cua-that-vuong/2899780/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.