Tiêu Sơ Âm nửa nằm trên giường sờ sờ vết thương.
Hậu quả không nhẫn nại thực nghiêm trọng, Vương gia bị người quấy rầy đang lúc hào hứng tuấn nhan giận dữ không nói, thấy nàng không chết, thuận tay bắt lấy nàng ném ra ngoài, hoàn hảo là phản ứng của nàng rất nhanh, cơ thể linh hoạt, ngoại trừ đầu bị đập xuống bậc cửa, những chỗ khác cũng không có bị thương.
Nhưng nàng lên tiếng dọa sợ tiểu thiếp của vương gia, hôm nay nhà người ta còn mời đại phu đến kê thuốc an ủi đấy.
Lần mò vết thương sau ót, Tiêu Sơ Âm mở mắt ra, nhếch miệng, chuyện này...........
Lúc này, cánh cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, nha hoàn Cẩm Thái mặc quần áo màu xanh biếc bưng một chậu gỗ đặt lên bàn bên cạnh, vắt khô khăn ướt đi tới giường.
Thấy Tiêu Sơ Âm trợn tròn mắt nhìn nàng, Cẩm Thái lập tức cung kính nói: "Vương phi nương nương, ngài đã tỉnh !"
Tiêu Sơ Âm gật đầu nhíu nhíu mày, hành vi của Tiêu Sơ Âm trước kia đối với nha hoàn thiếp thân có phần quá đáng, chỉ là vì tính tình của nàng quá kiêu căng, nàng nhìn Cẩm Thái cầm khăn chuẩn bị đắp lên vết thương, tầm mắt chuyển đến vết sưng đỏ trên mặt Cẩm Thái.
"Trước tiên ngươi hãy đắp vết thương trên mặt cho tốt đi" Thấy Cẩm Thái kinh ngạc nhìn mình, nàng nói tiếp: "Bằng không người ta lại tưởng ta vô lễ cộc cằn, ngược đãi nô bộc, ta cũng không muốn làm mất thể diện của phủ thừa tướng."
Thấy Cẩm Thái vẫn ngây ngốc nhìn mình, nàng nhướng mày, chẳng lẽ nàng nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-phi-gia-mau-ky-len-huu-thu/78591/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.