Vũ Văn Tư Dạ và Thẩm trắc phi cùng ngồi ăn cơm, vương phi nương nương đứng bên cạnh mỉm cười hầu hạ gắp thức ăn, loại không khí này dường như rất hài hòa, so với lúc vương phi khóc khóc náo loạn càng khiến cho người ta cảm thấy bất an.
Vương phi nương nương sẽ không hất thức ăn lên mặt Thẩm trắc phi chứ --- thật làm cho người ta lo lắng.
Chẳng lẽ vương phi nương nương động tay động chân trong thức ăn của Thẩm trắc phi, như vậy mới không nổi giận --- thật khiến cho người ta phải hoài nghi.
Vương phi nương nương sẽ không phải là đã thay đổi tính tình biến thành một người khác rồi chứ --- trời có sập xuống cũng không thể có chuyện đó!
Trên thực tế, ngoại trừ dáng vẻ của Tiêu Sơ Âm có chút kì quái, cũng không có tâm tư gì khác, chính là cái gọi là phải dùng tâm tư đúng chỗ, dùng ở nơi không ai có thể hoài nghi, dùng ở nơi vừa khớp để trở thành dĩ nhiên, nàng dùng một chút là được...
"Tay phải của ngươi bị đứt hay tàn phế rồi hả?" Lần thứ ba mũi bị đụng vào, ánh mắt Vũ Văn Tư Dạ quét tới bả vai bên phải của nàng, khuôn mặt như núi băng ngàn năm lại chìm xuống.
Mặc dù thấy tay trái của nàng rất thuần thục, nhưng lúc hầu hạ hắn ăn cơm cứ đưa khuỷu tay về phía hắn, còn thường xuyên "không cẩn thận" đụng vào mũi hắn, rốt cuộc đây là hầu hạ hay mưu sát hả!
Trong lòng Tiêu Sơ Âm lại càng khinh bỉ, đứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-phi-gia-mau-ky-len-huu-thu/1926849/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.