Trưởng Tôn Tông Lam cúi đầu nở nụ cười, theo Vũ Văn Tư Dạ rời đi. Lúc đi, hắn mỉm cười quay đầu có lòng nhắc nhở Tam phu nhân đang giãy giụa dưới đất, cười nói: “Phu nhân này, mau đứng lên đi, đừng cọ nữa, mùi máu tươi ít ỏi đó bay mất bây giờ.”
Tiêu Sơ Âm ngẩn người, mỉm cười. Nàng tưởng mình cách xa, không ngửi được mùi máu tươi, cũng không ngờ vấn đề không ở trên người nàng. Trưởng Tôn Tông Lam giỏi về hương liệu, đương nhiên tương đối nhạy cảm với cái mùi hương.
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, nàng sai người đưa Tam phu nhân xuống dưới: “Tam phu nhân, trước khi bản phi mời đại phu khám cho ngươi, tốt nhất là ngươi nên biết vết máu trên người ngươi là ở đâu, nếu không, cho dù bản phi muốn cứu ngươi cũng bất lực.”
Tam phu nhân lúc nghe được lời của Trưởng Tôn Tông Lam cũng đã nâng áo lên ngửi, nếu ngửi kĩ sẽ không ngửi thấy mùi máu tươi. Nhưng cả người nàng hầu như đều dính đầy máu, ngửi không ra mùi máu chỉ có thể nói lên một điều.
Vết máu trên người nàng là giả, nàng bị người khác lợi dụng rồi.
Tiêu Sơ Âm sốt ruột phất tay để người đưa nàng ta xuống, xoay người đi vào viện: “Mời Tam phu nhân về trước đi, đợi ngươi suy nghĩ rõ ràng rồi đến nói chuyện với bản phi.”
Tam phu nhân nghe vậy ngẩn ra, cả cơ thể căng cứng, âm thầm nắm chặt cây kéo trong tay.
Nha hoàn thiếp thân của Tam phu nhân vội vàng tiến lên nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-phi-gia-mau-ky-len-huu-thu/1926752/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.