☆, Chương 20.3
Trần Dữ có chút cảm khái. Thấy Hoa Thiệu Đình đi đến bên cửa sổ, anh ta cũng đi theo.
Hoa Thiệu Đình kéo rèm cửa sổ, bên ngoài trời đã nhá nhem tối. Anh dõi mắt về phía trước, một lúc sau mới quay đầu nói với Trần Dữ: “Chú hãy về đi”.
“Tiên sinh.” Trần Dữ cất giọng khẩn thiết: “Chắc chắn tiên sinh biết tại sao tôi lại đến đây. Tôi đã nghĩ thông suốt rồi, tôi không có năng lực ngồi lên chiếc ghế đó. Nếu tiên sinh muốn…”.
Hoa Thiệu Đình mỉm cười. Nụ cười của anh không giống trước kia. Có lẽ bầu không khí ở Hải Đường Các khiến con người ta không thoải mái, cũng có thể bây giờ suy nghĩ của anh thoáng hơn nên nụ cười rất chân thành.
Anh vỗ vai Trần Dữ, từ tốn mở miệng: “Tôi không có tâm tư đó. Tùy Viễn dặn tôi, sau ca mổ cần chú ý nghỉ ngơi thật tốt, sống thêm mười năm cũng không thành vấn đề. Nhưng dù sao, quả tim này cũng không phải của tôi, kiểu gì mà chẳng có giới hạn, thọ đến mấy cũng chỉ mười lăm năm là nhiều nhất, có được điều đó cũng chẳng dễ dàng”.
Trần Dữ ngậm miệng. Anh ta không ngờ Hoa Thiệu Đình lại thẳng thắn bộc bạch về tình trạng sức khỏe của mình.
Hoa Thiệu Đình dõi mắt ra đường lớn, xe ô tô của trường học vừa dừng lại, Bùi Hoan đi tới đón Sênh Sênh, dắt tay con bé về nhà.
Trần Dữ không biết Hoa tiên sinh đang quan sát cái gì. Cho đến khi hai mẹ con Bùi Hoan tay nắm tay đi vào sân, anh ta mới hiểu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu/1257098/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.