Bùi Hoan ngồi ở ghế bên cạnh, bình nước uống nằm ở đầu hành lang nhưng cô không có sức lực đứng lên đi lấy. Mấy ngày bỏ trốn với tâm trạng lo lắng không yên, cộng thêm sự căng thẳng khi Sênh Sênh đột nhiên phát bệnh khiến cô bây giờ toàn thân rã rời.
Bùi Hoan định ngồi nghỉ năm phút rồi đi lấy nước. Hôm nay, cô không dám rời khỏi Sênh Sênh, thậm chí chẳng để ý đến chuyện đi mua cơm ở tầng dưới.
Do quá sốt ruột nên cô không cảm thấy đói. Bùi Hoan tự nhủ, cố gắng vượt qua ngày hôm nay, đợi ngày mai Sênh Sênh chuyển vào phòng bệnh, tình hình sẽ đỡ hơn.
Bùi Hoan còn đang chìm trong suy tư, Thẩm Minh xách thứ gì đó đến tìm cô.
Bùi Hoan liếc qua đồng hồ treo tường, đã hơn chín giờ tối, bệnh nhân nằm ở hành lang đã đi ngủ, người nhà cũng không nói chuyện, ngồi bên cạnh đọc báo.
Cô ra hiệu Thẩm Minh ngồi xuống cạnh mình. Anh ta đưa cho cô hộp cơm, trong có đầy đủ thức ăn và rau xanh, vẫn còn nóng hổi. Thẩm Minh cười nói: “Tôi mua ở siêu thị nhỏ phía đối diện. Buổi tối phải trông mẹ, tôi chỉ có thể mua cơm ở ngoài, nhân tiện mang cho cô một phần”.
Thấy Bùi Hoan chỉ nhìn hộp cơm mà không động đậy, anh ta hơi ngượng ngùng: “Chắc cô ăn không quen, ngôi sao các cô cầu kỳ trong cả chuyện cơm nước, hay là…”.
Bùi Hoan cắt ngang lời anh ta: “Không phải, tôi chẳng phải là ngôi sao gì, đó cũng chỉ là một công việc mà thôi”. Cô mở hộp cơm, ngửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu/1257082/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.