Bùi Hoan rất cảm động. Biết chị Kính không thích những lời lấy lòng giả dối, do đó cô không nói câu cảm ơn. Cô vừa đi vừa dỗ chị: "Em biết chị là người đối xử với em tốt nhất, khi nào về em sẽ dâng phong bao được chưa?".
Chí Kính ngạo mạn hất tay cô, dù suýt trẹo chận vì đôi bốt cao gót nhưng chị vẫn giữ dáng vẻ của nữ hoàng: "Bây giờ thù lao của cô đã tăng lên, nếu phong bao không đủ sáu chữ số, tôi sẽ "đóng băng" cô".
Bùi Hoan tỏ ra phối hợp, gật đầu lia lịa. Vừa thay xong trang phục đóng phim, Bùi Hoan chợt nhìn thấy chị Kính quay về, đứng chắn ở cửa: "Người đó lại xuất hiện rồi".
"Ai cơ?"
"Tôi đâu dám dò hỏi. Đừng nhiều lời nữa, hôm nay anh ta một mình đến đây, cô muốn nói chuyện với anh ta thì nhanh lên. Bên ngoài đông người, cô đợi ở đây, tôi sẽ canh chừng cho cô."
Bùi Hoan bị chị Kính bắt quay lại phòng thay đồ. Phòng thay đồ vốn là kho đựng đồ lặt vặt, diện tích không lớn. Trong phong chỉ có mình cô, chị Kính đóng cửa đi mất.
Bùi Hoạn tự nhiên lại bị bỏ lại đây. Trang phục đóng phim hôm nay là bộ váy dài, thời tiết tương đối lạnh nên cô mặc thêm áo khoác ngoài của mình. Cô vừa định ra ngoài xem thế nào, cánh cửa đột nhiên bị đẩy ra.
Nhìn thấy người đàn ông xuất hiện ở cửa, Bùi Hoan hết sức kinh ngạc: "Anh... một mình anh sao?".
Không ngờ Bùi Hoan hỏi vậy, Hoa Thiệu Đình mỉm cười: "Tôi không thể ra ngoài một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu/1257051/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.