Hành lang ở Lan Phường hiếm có nơi tối hoàn toàn, bởi cách một đoạn lại có ngọn đèn chiếu sáng. Ngoài ánh sáng, nơi này nhiều khả năng còn có người khác.
Hoa Thiệu Đình rời tay khỏi chiếc áo đã bị xé rách của Bùi Hoan, lên tiếng: "Em tự mình cởi".
Bùi Hoan lập tức giơ tay tát bốp một cái. Hành động phản kháng điên cuồng của cô lập tức dẫn đến hậu quả, một bòng đen đột ngột xông đến bên Hoa Thiệu Đình, chĩa súng vào Bùi Hoan.
Tay cô bị Hoa Thiệu Đình túm chặt, mảnh vải trước ngực đã bị rách toang, để lộ áo lót bên trong, tạo thành hình ảnh phong tình đẹp đẽ.
Bùi Hoan đương nhiên biết, bên cạnh Hoa Thiệu Đình kiểu gì cũng có người theo bảo vệ, cô mà tiếp tục động đậy chắc sẽ bị bắn vỡ sọ. Cùng lúc đó, Hoa Thiệu Đình chau mày, giơ tay che ngực Bùi Hoan, đồng thời nắm lấy mũi súng của người vừa xuất hiện.
Đối phương là vệ sĩ của Hoa Thiệu Đình, thấy ông chủ đích thân ra tay anh ta không dám nhúc nhích.
Đạn đã lên nòng nhưng Hoa Thiệu Đình lại giơ tay bịt mũi súng. Người đàn ông ban ngày nhàn nhã đọc sách, trong đêm tối phản ứng vừa nhanh vừa tàn nhẫn.
Người vệ sĩ không biết bản thân làm sai chuyện gì, anh ta nín thở, bàn tay run rẩy.
Hoa Thiệu Đình nhẹ nhàng đoạt khẩu súng, chĩa vào trán anh ta.
Toàn thân đối phương mềm nhũn, anh ta không biết làm sao, vội vàng quỳ xuống hét lên: "Hoa tiên sinh!".
Hoa Thiệu Đình lắc đầu, ho hai tiếng, nói khẽ: "Cậu đã xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu/1257040/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.