Toàn bộ thần kinh của Mộ Dung Mẫn như muốn căng cứng, sợ hắn nhất thời giận dữ mà giết chết cô.
Trạch Minh Bác nói xong liền buông tay, vứt cô xuống nền nhà lạnh lẽo, dù rất đau nhưng một tiếng rên rỉ cũng không dám thốt ra.
"Đưa Mộ Dung Mẫn trở về chung cư Dĩ An, canh chừng cẩn thận, nếu còn để vụ việc đó xảy ra thêm lần nữa..."
Ánh mắt hắn sắc lạnh, mấy tên lính rùng người sợ hãi vội vàng lên tiếng.
"Trạch tổng yên tâm, bọn tôi sẽ cẩn thận, tuyệt đối không dám lặp lại sai lầm"
Trạch Minh Bác không nói gì thêm mà dứt khoát bước chân rời đi.
Tiếng đóng cửa vang lên, cô thở phào một hơi dài, hắn quá đáng sợ rồi, rốt cuộc cô đã đụng phải người như nào. Mộ Dung Mẫn thấy bất lực, thật không biết phải làm sao, không lẽ ngồi im chịu chết ư?
....
Mộ Dung Mẫn mặc chiếc váy ngủ mỏng manh, tôn lên vóc dáng thon thả yêu kiều quyến rủ, đôi môi bọng nước đỏ nhẹ, khuôn mặt kiều diễm xinh đẹp nhưng con ngươi lại toát lên sự mạnh mẽ kiên cường.
Trạch Minh Bác bước vào, khuôn mặt lạnh lẽo như đỉnh núi nơi tận cùng băng giá, nhưng nhìn thẳng vào đôi mắt lại có vài phần ôn nhu.
"Mẫn Mẫn, lại đây"
"Anh gọi thân mật như vậy, tôi thật sự không quen?"
"Tôi muốn em,...ngoan ngoãn ở bên tôi"
Mộ Dung Mẫn nghe hắn nói, sợ làm nữa sẽ khiến hắn tức giận mà bóp cổ cô như đêm hôm qua, đành thu liễm lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-em/2820786/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.