Cô chớp chớp đôi mắt nhìn người đàn ông đang dùng hết thành ý mời mình, nhưng cái khiến cô shock đến không lời lẽ nào diễn tả đó là khuôn mặt kia.
Chồng cô, tại sao lại ở đây, anh ta còn không hề nhận ra người vợ chung sống bao nhiêu năm qua.
Đây là tình huống gì vậy.
Cô đưa chai kem nền lên che mặt lại, cô như bị bắt trộm vậy.
\- Xin.... lỗi...tôi có hẹn rồi.
Cô nhanh nhanh chóng chóng thu xếp lại tủ đồ nghề, rồi vội vàng đứng dậy trong luống cuống, lúc không cẩn thận liền chân nọ đá vào chân kia mà ngã nhào ra đất.
Cả thân thể cô lao xuống, trong tức khắc như một loại phản xạ, chồng cô đưa tay ra đỡ lấy, mắt cô nhắm nghiền, trực chờ cơn tiếp đất bằng mặt.
Nhưng chờ mãi không thấy cảm giác gì, cô liền hé mắt ra xem xét, thì.
Ôi thôi....cả người cô đang nằm gọn trong vòng tay to lớn kia.
Cô lúng túng vội vàng đứng ngay ngắn lại.
\- Cảm....cảm ơn anh...
\- Không sao, nhìn em rất lúng túng, em sợ tôi sao?
\- Không...không hề..
\- Vậy em có thể dành chút thời gian cho tôi không?
Cảnh tượng này thật khiến người ta bối rồi.
Phía xa xa những nhân viên của Văn Thành túm tụm lại bàn tán.
\- Uầy, sếp lạnh lùng nhà chúng ta cuối cùng cũng rung động trước phụ nữ rồi.
\- Ừm...ban đầu công ty cứ đồn anh ấy bị gay, vì không thấy gần nữ sắc bao giờ.
\- Xì..đó là mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046807/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.