Cô nhanh chóng vào chỗ để xe lấy xe ra đi về, nhưng Văn Thành bám rất dai, anh ấy còn cố ý đi theo sau cô khiến cô rất khó xử không biết phải làm thế nào, nếu cứ để như vậy thì cô bị bại lộ mất.
Nhắm mắt làm liều cô phóng vèo một cái vào cổng nhà ai đó đang mở, bên trong không có người, cô thở phào nhẹ nhõm, lại đưa mắt ngóng ra phía đường lớn xem Văn Thành đã đi chưa.
\- Cho hỏi cô tìm ai vậy?
Cô giật nảy mình sau lời nói, vội vàng cúi mặt xuống chữa cháy khẩn cấp.
\- À cho cháu hỏi đâu có phải nhà Thu Lan không ạ.
\- Không đây không có ai tên là Thu Lan cả.
\- Vậy ạ, vậy cho cháu xin lỗi chắc cháu nhầm nhà rồi, lâu quá cháu không đi nên vào nhầm nhà bác, cháu xin lỗi.
Cô ngượng chín mặt lui xe ra ngoài, Thu Lan là ai cô còn không biết nữa chứ đừng nói gì đến hỏi tự dưng trong lúc túng quẫn lại nghĩ ra cái tên khác lạ như vậy.
Cô thở phù một cái, qua một kiếp nạn như này chắc cô tổn thọ vài năm mất, cứ như đi ăn vụng sợ bị bắt gặp vậy.
Cô tạt vào một tán cây rồi tẩy trang, trở về nhan sắc bình thường cô còn cố ý đi về muộn chút, vòng qua chợ mua ít đồ ăn.
Về đến nhà cô không thấy Văn Thành đâu, chỉ thấy đôi giày được xếp ngăn nắp trong tủ đựng giày, cô lắc lắc đầu rồi đi vào.
Cất đồ đạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046802/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.