Nhược Mộng cô trước nay là người ngay thẳng ấy vậy mà lần này uống say làm xằng làm bậy, bàn tay hư hỏng này lại dám sờ nắn vật đàn ông của anh ấy.
Nếu như có cái hố nào cô lập tức sẽ nhảy xuống mà trốn đi cho đỡ nhục, Văn Thành đi nhanh về phòng mình, anh vào thẳng nhà tắm dội nước lạnh lên người.
Vậy mà cô ấy dám cầm người anh em của anh thật, còn liên tục khiêu khích khiến anh mất kiểm soát.
Đúng là không nên cho phụ nữ uống rượu, uống vào là tai hại không biết trời đất làm anh máu nóng sục sôi bây giờ biết cách nào hạ hoả đây.
Nếu đi sang đấy thì rất ư là xấu hổ, nhưng người anh em kia đã nếm qua sự sung sướng liền cứ hiên ngang đứng không chịu xuống.
Nhất quyết bất phục, như thể phải giải toả bằng được, trong đầu anh loé lên ý tưởng, liệu mình có nên tự giải quyết không nhỉ?
Nhưng anh là ai chứ, một thân hùng dũng không thiếu đàn bà tại sao phải giải quyết lấy.
Mặc chiếc áo choàng tắm lên người, anh cứ vậy mà đẩy cửa đi vào phòng cô, lần này anh không nhịn nữa.
\- Nhược Mộng ra ngoài đi chúng ta nói chuyện.
Cô hất tung chiếc chăn ra bật dậy, khuôn mặt thể hiện sự vô tội.
\- Có chuyện gì vậy?
Cô đáp lời anh nhanh hơn bao giờ hết, anh cũng có vài phần sững sờ nhưng rồi liền hắng giọng hai má ửng đỏ xấu hổ.
Nhưng chỉ trong phút chốc anh lấy uy nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046784/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.