Quả thật cô bị nụ hôn của anh làm cho phân tán đầu óc mà không nghĩ ngợi được thêm bất kì điều gì, đến khi môi anh rờ đi cô vẫn còn quyến luyến hơi thở gấp gáp hẳn lên.
Văn Thành thấy cô có vẻ như không còn kháng cự nữa liền mỉm cười thoả mãn.
Chụt.
Anh hôn lên môi cô lần nữa rồi đứng dậy, lúc này thần trí cô mới tỉnh táo lại liền bối rối đứng lên chạy nhanh vào phòng.
Cái vẻ đáng yêu này của cô hoàn toàn bị anh thu hút vào tầm mắt, cô ấy còn có vẻ mặt này sao? Nhìn như mèo con xấu hổ, đáng yêu thật.
Văn Thành cứ tủm tỉm cười cả ngày, khuôn mặt anh rạng rỡ hẳn lên, không khí làm việc ngày hôm nay cũng hạ nhiệt không ít.
Mấy nhân viên thấy tinh thần sếp hôm nay tươi vui lại thỉnh thoảng cười một mình thì liền kháo nhau, đoán già đoán non xem chuyện gì khiến anh vui vẻ như vậy.
\- Nhìn sếp yêu đời thế kia chắc chắn là câu được em nào rồi.
\- Còn phải nói, sếp mình đẹp trai soái khí, dịu dàng ga lăng lại lắm tiền ai mà không thích chứ.
\- Vậy sao cô không hốt đi.
\- Tôi á không có cửa, trèo cao là ngã đau đó, thôi an phận cho lành.
Miệng thì nói vậy nhưng trong lòng Thanh Hà không hề có nửa điểm thích thú sự phỏng đoán của mọi người.
Mấy năm nay làm trong công ty, có chạm mặt vị sếp kia được vài lần còn chưa kể đến khi đưa tài liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046782/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.