Cô bàng hoàng nhận ra người trước mặt lúc này là Văn Thành chồng cô, đôi mắt anh ấy cũng đang thể hiện sự ngạc nhiên tuột độ trước sự trùng hợp này.
Văn Thành nhíu mày nhìn qua tệp hồ sơ xin việc trên tay cô.
\- Em muốn tìm việc làm sao?
Cô giấu nhẹm nó sau lưng nhoẻn miệng cười trừ, xấu hổ quá lại gặp anh ấy trong tình trạng tồi tệ này.
\- Em...à em có thể mời anh đi uống nước được không?
Không biết đánh trống lảng chuyện gì cô vụng về lại từ đào hố chôn mình rồi, nếu mời anh ấy đi uống nước không phải càng thuận tiện cho anh ấy biết thêm về mình sao.
Khuôn mặt cô biểu cảm mâu thuẫn, Văn Thành có mỉm cười trộm một cái thật nhanh không kịp để cô chú ý tới.
\- Được vậy lên xe anh đi.
Thành quả của việc lỡ mồm là đây, cô muốn đưa tay lên vả vào miệng mình ghê bây giờ thì không thể trốn được rồi, cô có nên nói rõ sự tình thật ra cô là vợ anh không nhỉ, nếu để thêm sự tình càng rắc rối quá lên mất.
Nhất định, nhất định lúc uống cafe cô sẽ nói ra. Hai người lên xe máy lạnh chạy man mát trong khoang xe xông lên mùi hoa oải hương dìu dịu.
Anh ấy thật tinh tế đi treo xe bằng túi hương thơm như vậy là để các cô gái ngồi vào thấy dễ chịu sao, không biết bao nhiêu cô ngồi vào đây rồi, có cảm giác mấy cái sừng lại mọc dài ra trên đầu cô.
Bất quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046779/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.