Cô cười khổ, khuôn miệng méo xệch hẳn đi, Văn Thành là muốn làm khó cô sao, cô vừa đến liền giao cho công việc hóc búa thì làm sao cô kham cho nổi.
\- Giám đốc...em...em vừa mới đến còn chưa quen việc, không dám nhận bừa.
Đỗ Tịnh nhìn thấy cái vẻ rụt rè của cô thì càng khinh ra mặt hơn, liền lớn giọng khích đểu.
\- Không có bản lĩnh thì đừng làm, tôi nghĩ cô nên lập tức làm đơn thôi việc đi thì hơn.
Văn Thành hắng giọng lên một cái, anh cũng biết Đỗ Tịnh là đang muốn cho cô ấy thấy khó mà lui, liền áp chế.
\- Quản Lý Đỗ em có thể về làm việc được rồi, chỗ này em hết nhiệm vụ quản lý rồi.
\- Hừ....
Đỗ Tịnh tức giận dậm mạnh chiếc giày cao gót xuống nền gạch hoa, cô ta vùng vằng đi ra khỏi cửa, còn ngoáy lại nói tiếp.
\- Em nói anh sẽ hối hận khi chuyển công việc của em.
Văn Thành không nói gì, mặt anh lạnh tanh, do Đỗ Tịnh làm quá tốt công việc nên cô ta càng ngày càng quá hống hác rồi, cứ ỷ bản thân biết hết nên lấn quyền cả anh.
Vốn anh không muốn nói ra mặt thứ nhất để lại cho cô ta chút thể diện, điều cô ta xuống bộ phận khác cũng là để cô ta biết thân biết phận một chút.
Văn Thành đi về phía bàn làm việc của cô mà đặt tệp văn bản lên tay cô, ánh mắt anh đầy sự mong đợi.
\- Anh tin em có thể làm tốt, nếu làm sai anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046775/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.