Anh hứa là sẽ nhắn tin cho cô nhưng công việc bộn bề anh chỉ nhắn được hai chữ "ngủ ngon".
Cô không dám hỏi đã xảy ra chuyện gì, cũng nghĩ anh ấy vội đi như vậy chắc chắn là chuyện lớn chẳng phải mai đi làm rồi sao, kiểu gì cả công ty chẳng đồn ầm lên, nhưng chuyện này không phải ai cũng biết, vì kế hoạch anh ấp ủ bao nhiêu lâu, đổ bao tâm huyết vào sản phẩm kem che khuyết điểm hoàn hảo, đến cả người quay cũng lựa chọn kĩ càng, ekip quay cũng chỉ vài người anh cũng từng nghĩ đến sẽ bị người khác ăn cắp ý tưởng, nhưng lại không nghĩ đến đó là người ngay bên cạnh mình, bán đứng mình.
Ngày hôm sau công ty vẫn hoạt động bình thường khiến ai đó đứng ngồi không yên Đỗ Tịnh đi đến văn phòng giám đốc, cô ta rất mất bình tĩnh, chuyện hệ trọng như vậy xảy ra mà tại sao không một ai có động tĩnh gì.
Cô ta mở cửa đi vào khuôn mặt lo lắng, giả vờ hỏi han.
\- Giám đốc anh không sốt ruột sao?
Văn Thành đang chăm chú trên màn hình máy tính thấy cô ta đột nhiên xuất hiện rồi hỏi han, liền trưng ra khuôn mặt không hiểu chuyện cô ta muốn nói là chuyện gì.
\- Sốt ruột?
Anh nhắc lại, không hỏi xem cô ta đang hỏi chuyện gì, anh nghĩ cô ta đã tự xuất hiện, không có lòng nhẫn nại chút nào.
Cô ta không sợ bị anh nắm thóp sao?
Kẻ cáo trạng trước là kẻ phạm tội, anh sao có thể quên điều đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046769/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.