Cô nấu một bữa ăn thịnh soạn đặt lên bàn, rồi đi vào phòng, người đàn ông mới cho cô được chút tình cảm nam nữ kia vậy mà cô sắp phải rời xa anh ấy.
Cô sẽ trở về với cuộc sống của mình không còn ngày ngày được nấu cơm cho anh ấy, tối đến ngóng trông anh ấy trở về nữa.
Quãng thời gian qua vui vẻ giận hờn có đủ, cô đã mãn nguyện rồi, nếu chị cô không quay lại có lẽ cô tưởng mình trở thành chị ấy rồi cũng nên.
Cô đã gần như lừa dối bản thân trở thành chị ấy, sống dưới tên chị ấy.
\- Anh dậy ăn sáng với em nhé.
Cô ngồi xuống bên giường, đôi mắt trìu mến nhìn anh, Văn Thành nheo mắt tỉnh dậy, mới đó mà đã gần chín giờ, không biết cô ấy cho ăn sáng giờ thì ăn trưa kiểu gì nữa.
Nhưng anh vẫn vui vẻ, ngồi dậy, đột nhiên Nhược Mộng tiến sát lại môi anh mà hôn trộm một cái.
Anh ngạc nhiên hết sức khi thấy cô ấy chủ động như vậy, thấy dáng vẻ đơ ra của anh cô phì cười mà cầm hai tay anh kéo ra khỏi giường.
Hai người đi ra phòng bếp, anh càng ngạc nhiên hơn khi một bàn đầy thức ăn mà đa số toàn món anh thích ăn, trong bụng ruột gan lại đánh nhau, hận không thể đem hết tất cả các món kia nhồi nhét vào bụng.
Bữa ăn sáng diễn ra vui vẻ, thi thoảng cô lại gắp một miếng cá đặt vào miệng anh mà mỉm cười tươi tắn.
Ăn xong, hai người lại đi xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046761/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.