Cảm giác cận kề sinh tử quen thuộc ập đến trên đầu mình, cô mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng lạch cạch văng vẳng bên tai nhưng không sao mở mắt nổi.
Hiện tại cô đang nằm trên giường cấp cứu, chiếc máy bay mà cô ngồi đột nhiên hỏng động cơ lao thẳng xuống biển, may thay có chiếc thuyền của ngư dân gần đó, bọn họ cứu được mấy chục người lên đưa vào chỗ giáp đất liền gần nhất.
Lúc đến nơi thì cô đã có dấu hiệu chết lâm sàng, bác sĩ đã ghi đầy đủ ngày giờ cô nhắm mắt và tìm báo cho người thân của cô thông qua giấy tờ tùy thân.
Nhưng một phép màu nào đó xuất hiện, tác động lên tim cô một luồng xung điện mạnh mẽ.
\- CÔ ẤY VẪN CHƯA CHẾT, CHƯA CHẾT....
Vị bác sĩ nam sau khi kiên trì kích điện ngoài lồng ngực cho cô đến mướt mồ hôi hột, tưởng rằng đã không còn biện pháp cứu chữa, trong lúc hết hy vọng thì tiếng máy đo nhịp tim vang lên tít tít.
\- Đúng là thần kì, sức sống của cô gái này thật mãnh liệt, Noah cậu làm tốt lắm, mặc dù mới thực tập ba tháng nhưng cậu có tay nghề tốt đó.
Vị bác sĩ đảm nhiệm ca phẫu thuật cảm thán vài câu rồi vỗ vỗ lên vai cậu bác sĩ đang vui mừng vì cứu được thêm một người nữa.
\- Chúng ta có vấn đề lớn đây.
Câu nói khiến cả căn phòng lặng như tờ, vị cựu bác sĩ đi tới sau khi thấp thoáng nhìn thấy một vệt dài trên lồng ngực bệnh nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-kiep-yeu-anh/2046732/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.