Bây giờ đã là cuối tháng 11 chuẩn bị sang tháng 12. Những bông tuyết đầu mùa bắt đầu rơi xuống đọng lại trên những chiếc lá. Tuyết trắng dần dần bao phủ xung quanh ngọn cây còn lại sơ xác sau mùa thu của lá vàng rơi. Đây là những bông tuyết đầu mùa, nó có thể bao phủ khắp mọi nơi nhưng thời gian vô cùng ngắn sẽ tan ra. Dần dần tích tụ khí lạnh lại, tuyết sẽ càng cứng cáp hơn hoà vào cái lạnh giá buốt đỉnh điểm của mùa đông nơi xứ Trung Hoa.
Mọi người nhà nhà trong không khí màu đông đều rất ngại đi ra ngoài vì trời lạnh. Thậm chí mùa đông còn được mệnh danh là mùa ngủ nướng với biết bao học sinh, công nhân, viên chức nhà nước dậy đi học, đi làm muộn. Đây cũng là mùa xin nghỉ làm nhiều nhất.
Như thường lệ, Ngọc Hy qua rủ Hạo Thiên đi học và cũng như bình thường cậu bạn lại ngủ nướng không chịu dậy nên Ngọc Hy tức giận quá ra ngoài cửa chuẩn bị đi học trước. Thấy vậy, Hạo Thiên vội lên tiếng:“Đợi tớ 5 phút thôi”
“Nhanh lên đó”
***
Trên đường đi, Ngọc Hy và Hạo Thiên im lặng tới kì lạ chẳng ai nói với ai câu nào. Hai người cứ thế im lặng. Di thời tiết không thuận lợi nên về phía nhà trường đã đổi lịch học muộn hơn, mãi 7 rưỡi sáng mới vào lớp. Hiện tại bây giờ là 6 rưỡi sáng. Khi đi qua tiệm ăn sáng, Ngọc Hy chỉ tay vào:“Chúng ta cùng vào đây ăn sáng nha”
“Ăn ở quán này sao?”
“Đúng vậy, ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-yeu-em/3597267/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.