Buổi sáng như thường ngày, Ngọc Hy qua rủ Hạo Thiên. Hai người cũng nhau trò chuyện, tâm sự về cuộc sống thường ngày, những câu chuyện vui tươi hồn nhiên. Hạo Thiên cũng bắt đầu lo lắng tới việc học tập của Ngọc Hy, xem cô có hiểu bài giảng không. Khoảng thời gian ở bên Ngọc Hy có lẽ là thời gian bình yên, được thoải mái tận hưởng của cậu. Ngọc Hy luôn luôn vui tươi, hồn nhiên và đem tới nguồn năng lượng tích cực cho Hạo Thiên. Đây chẳng phải là tình bạn bù trừ lẫn nhau hay sao? Chẳng mấy mà hai người cùng nhau đi bộ tới trường. Nói là đi bộ thôi chứ là đi bộ theo kiểu không được tự do, luôn luôn có vệ sĩ túc trực theo Hạo Thiên, chẳng lúc nào rời. Vụ lần trước Ngọc Hy và Hạo Thiên trốn đám vệ sĩ, vệ sĩ về biệt thự đã bị giáo huấn một trận tơi tả.
Trường học còn rất ít người đến, lên trên lớp ngồi thì có Ái Vân đã đến học bài từ lâu. Ngọc Hy và Hạo Thiên ngồi vào chỗ. Cậu nằm gục xuống bàn.
"Tối qua lại thức khuya chơi điện tử à?"
"Đâu có đâu"
Đinh Âm Âm và Lăng Đình Tuấn cũng tới từ rất sớm, ai người họ vào lớp là y như rằng lớp ồn, nhốn nháo thôi rồi. Lăng Đình Tuấn rủ Hạo Thiên xuống căng-tin mua đồ ăn sáng. Còn lại Ngọc Hy, Đinh Âm Âm và Ái Vân ở lại trên lớp. Cô ấy cứ chú ý vào học hành, không để ý bất cứ thứ gì. Đinh Âm Âm làm rơi cuốn sách xuống dưới nhà. Ái Vân đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-yeu-em/3597261/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.