Trên chuyến xe chở học sinh lớp 10a1, gương mặt học sinh nào cũng tràn đầy hở vui tươi trở về căn nhà dấu yêu. Ngoài ra còn trở lại với cuộc sống thường ngày xung quanh thiết bị Internet. Nỗi nhớ, háo hức được trở về gia đình không gặp mặt 1 tuần. Và điều vui hơn cả là các bạn được thoải mái ngủ nướng tới tận trưa cũng chẳng ai bảo gì. Hạo Thiên đã được tài xế riêng đón bề trước, cậu bảo cô đi cùng nhưng cô lắc đầu từ chối ý đó. Khung cảnh lúc về thật vui sướng biết bao, Ngọc Hy mỉm cười toét miệng. Cuối cùng cũng được trở về với thế giới của mình rồi, nhớ Bắc Kinh lắm đó. Cô Giao Liên được đà trêu các bạn học sinh:"Các bạn lớp ta cảm thấy như thế nào sau chuyến trải nghiệm thực tế này? Trong tời gian các em đi học, cô được nghỉ tận một tuần ở nhà ngủ sướng lắm"
Học sinh chỉ biết thầm than trách phận số cuộc đời đưa đẩy cho ta đến với cô giáo trẻ. Khi về tới nhà, Ngọc Hy vui mừng chạy thật nhanh vào căn nhà vắng bóng mình suốt một tuần trời xa cách với nó. Cô mở cửa vào nhà nhưng chẳng thấy bóng dáng của bố hay mẹ gì cả. Ngọc Hy xịu xuống:"Bố mẹ lại đi đâu hết cả rồi"
Cô xách balo đi lên trên căn phòng yêu dấu, nằm úp xuống một cách đầy thoải mái:"Ui ya, nhớ quá đi"
***
Biệt thự nhà họ Lục
Hạo Thiên đang ở phòng riêng. Ông Lục Minh chăm sóc từng tý cây hoa mai của mình, đây là cây hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-yeu-em/3597258/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.