Học sinh vẫn không hề có chút phản ứng, Hà Lệ Chân nói: "Vậy các em tự giới thiệu bản thân một chút đi nhé, ngắn gọn thôi, để cho cô biết mặt các em."
"Aizzz...." Học sinh cuối cùng cũng coi như có phản ứng, than một tiếng chán chường, vài nam sinh ngồi hàng chót còn la lên: "Đừng mà, làm đi làm lại hoài rồi, điểm danh phát là biết mặt liền."
Cậu ta vừa nói xong, cả lớp nhao nhao hùa theo, Hà Lệ Chân cảm thấy tình hình có vẻ như đang thoát khỏi tầm kiểm soát của mình, vội vàng vỗ tay mấy cái, cả lớp lấy lại trật tự.
"Đều không muốn tự giới thiệu một chút sao?" Cô hỏi.
"Không — muốn—-" Học sinh đồng loạt đáp lời.
"Thế thì điểm danh vậy." Hà Lệ Chân thấy đám học sinh phản đối dữ quá, mở danh bạ ra bắt đầu điểm danh, "Cô gọi tên em nào thì em đó đứng lên, để cô biết mặt nhé.""Khương Hân."
"Có mặt—-"
"Tống Gia Lập."
"Có mặt—–"
"......."
Mỗi lần Hà Lệ Chân gọi tên xong thì ngẩng đầu lên nhìn.
"Ngô Nhạc Minh."
"Vắng mặt!" Một nam sinh lớn tiếng trả lời, những học sinh khác cười ồ.
Hà Lệ Chân thoáng sửng sốt, ngẩng đầu lên, "Vắng mặt?"
Một nữ sinh đang nằm bò trên chiếc bàn ở hàng đầu biếng nhác lên tiếng: "Anh Côn không tới thì ảnh cũng sẽ không tới đâu."
Anh Côn?
Hà Lệ Chân cúi đầu, trong danh bạ chỉ còn lại một cái tên cuối cùng, xếp sau tên của Ngô Nhạc Minh.
"Vạn Côn."
"Cũng vắng mặt luôn." Nam sinh kia lại nói.
Hà Lệ Chân ngẩng đầu nhìn cậu ta, "Vì sao vắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ve-sau/96690/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.