Màn thi ném tạ của Hà Lệ Chân thảm không ai nỡ xem.
Tuy cô đã ôn hết tất cả mọi kỹ thuật và hướng dẫn của Vạn Côn trước khi dự thi, nhưng quả tạ ném ra vẫn chỉ bay được 3-4 mét. Lý Thường Gia luôn cổ vũ cho cô, cổ vũ đến độ cô hơi bị đỏ mặt, mong thà đừng có ai chứng kiến màn thi đua này của mình. May sao Vạn Côn không hề thấy được tiết mục ấy.
Vừa chuẩn bị tiết mục, Hà Lệ Chân đã lo tìm bóng dáng Vạn Côn, không tìm ra. Lúc ấy cô xuống sân cùng với Lý Thường Gia, cô cho là Vạn Côn sẽ thấy bọn họ đi chung với nhau nên không muốn lộ diện.
Nhưng đến lúc bắt đầu thi, Hà Lệ Chân vẫn không thấy Vạn Côn đâu, điều này hơi lạ.
Ném xong vòng thứ nhất, cô gửi một tin nhắn cho Vạn Côn, hỏi cậu đang núp chỗ nào, một hồi lâu sau Vạn Côn mới trả lời.
"Anh có việc phải đi một chút, tối anh sẽ tới thẳng nhà em."
Hà Lệ Chân thoáng sửng sốt, trả lời "được."
Vạn Côn đã về công trường.
Thi xong tiết mục 200m, cậu không còn gì để làm hôm nay nữa, chung kết chạy tiếp sức, 100m, và 200m đều diễn ra vào hôm sau. Vạn Côn hơi lo vụ ở chỗ công trường, gọi một cú điện thoại, Trần Lộ nói đồ đạc đã mua xong, Vạn Côn nghĩ một chút, quyết định xế trưa chạy qua ngó một lần. Vật liệu để ráp màn cửa không nhiều nhặn gì, chỉ là đốc Trương đã nói, công trường bên kia sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ve-sau/2712114/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.