Nhân sinh bị trói buộc bới vòng luân hồi. Chớp mắt một cái ngày qua đi, những hạt cát thời gian rơi xuống đáy chiếc đồng hồ, từng chút từng chút một...Rồi một ngày kia an tĩnh nhắm mắt lại và mở mắt ra, bạn đã là một con người khác. Bạn của quá khứ và bạn của hiện tại không giống nhau..khổ đau, hạnh phúc đều không còn trong trí nhớ...Bạn sống cuộc đời mới với một thân phận mới, một sinh thể mới, tiếp tục vòng đời xuôi ngược...
Đâu đó trong tâm trí bạn có còn bóng dáng của người ấy hay không? Có còn chút hơi ấm của vòng tay vương lại? Chút ngọt ngào của đôi môi phảng phất đâu đây?
Bạn còn nhớ hay đã quên, đều không quan trọng nữa... Quên đi cũng tốt, bởi vì bạn sẽ không phải tiếp tục bi thương, ngẩng cao đầu tiến về tương lai mà không phải lưu luyến quá khứ...
Nhân vật của tôi hai lần chết đi sống lại, hai lần đi ngược vòng luân hồi.. Anh còn nhớ, nhớ rất rõ...
Nụ cười dịu dàng và cái ôm dè dặt của một người
Ánh mắt cương nghị và bờ vai rắn rỏi của người kia...
Nhớ mình đã chết như thế nào..
Đều không quên...Đều không quên...
Yêu thương và thống khổ, anh mắc kẹt tại ranh giới mong manh..
Giá như đừng lưu luyến...giá như có thể bỏ lại tất cả..
Đau thương bắt đầu từ khi hai người cùng nắm tay anh kéo về sau lưng..che chở cho anh..
Đau thương bắt đầu từ khi hai người họ kiên quyết bảo hộ anh, cho đến suốt phần đời còn lại
Đau thương bắt đầu từ khi anh quen biết họ, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-tron-kiep-bao-ho-em/1384521/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.