Một thân ảnh cao gầy in bóng rõ nét trên mặt thủy tinh, Hứa Liên Trăn sợ run một hồi lâu, lúc này mới phát hiện ra là bóng của mình.
Ngoài cửa truyền đến thanh âm rõ ràng hồ hởi tựa như động đất: “Hoan nghênh đã ghé thăm.””
Ngẩng đầu, chỉ thấy một cô gái tóc ngắn uốn xoăn, toàn thân mặc mộtbộ đồ của nhãn hiệu nổi tiếng nào đó, đôi giày màu hồng có nơ hình conbướm cũng cùng nhãn hiệu, đang thướt tha đi đến. Bất quá hiện tại là thế kỷ 21, nên nhìn cũng không vấn đề gì lắm, làn da trắng hồng, khuôn mặtsáng bóng, mắt lớn như trái hạnh nhân. Như cổ văn nói “Cơ bạch nhượctuyết, nhãn nhược điểm tất” cũng chưa chắc đã được như vậy. (Da trắngnhư tuyết, mắt tựa chấm đen)
Cô nở một nụ cười tác nghiệp, chạy lên trước rào đón: “Tiểu thư, chào cô. Xin hỏi cô muốn phục vụ gì không?”
Cô gái kia hướng cô nở một nụ cười sáng lạn: “Tôi muốn tự mình xemmột chút, cám ơn.” Cửa hàng của bọn cô mỗi nơi bài trí đều có biển hiệu chỉ dẫn, những người lui tới đây mua sắm đều là những người có tiền,cho nên từ trước tới nay phần lớn là cao ngạo lãnh đạm. Thân thiết nhưvị tiểu thư này thật là hiếm gặp nha. Thiết nghĩ nhất định là cô gái trí thức, cho nên được dạy dỗ vô cùng tốt.
Hơn 10 phút sau, cô gái kia chọn được một vài bộ đồ. Hứa Liên Trănvẫn bất đồng với những nhân viên khác trong cửa hàng, cũng không vội lắm lời nịnh hót đề cử, mà chỉ như bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-khong-buong-tay/1961545/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.