Bữa tối được tổ chức trên bãi cỏ. Có đầu bếp đặc biệt ở bên cạnh chếbiến thức ăn ngon cho bọn họ. Ngẩng đầu đó là bầu trời màu lam như nhung tơ, vô số chấm nhỏ như lạc mà tô điểm trong đó, ánh sáng rực rỡ.”
Tưởng Chính Nam xắn tay áo bắt tay vào nướng cá, ngẩng đầu hướng Liên Trăn mỉm cười: “Đến đây, thử một miếng xem tay nghề nướng cá của anhnào.” Nói xong, đã muốn đem cá nướng đưa tới bên miệng Liên Trăn. LiênTrăn không dám liếc nhìn sắc mặt của Tưởng Chính Tuyền và Diệp AnhChương, vội há miệng cắn một miếng. Tưởng Chính Nam cố tình tỏ ra rấthưng phấn, có chút mong đợi đánh giá của cô: “Thế nào?”
Liên Trăn gật đầu tỏ ý không tồi. Tưởng Chính Nam nhếch miệng cười,khóe mắt cùng cánh môi vô cùng dịu dàng: “Sườn cừu của em nướng cũngkhông tồi đâu.”
Liên Trăn không thể không thừa nhận, khi người này cười lên, khuônmặt rạng rỡ chói lóa, khiến kẻ khác không dám nhìn thẳng. Lời ám chỉ rõmười mươi của Tưởng Chính Nam vẫn văng vẳng bên tai, cô có ngốc đến đâucũng biết phải làm như thế nào, liề cúi đầu cắt một miếng, đưa cho hắn.
Hình ảnh hai người ngọt ngào như vậy, Tưởng Chính Tuyền ở một bênnhìn thấy, không khỏi hướng Diệp Anh Chương nháy mắt mỉm cười, hai tayDiệp Anh Chương nắm chặt dao dĩa, bởi vì dùng hết sức mà gân xanh nổilên. .
Diệp Anh Chương tất nhiên cảm thấy cực kỳ chướng mắt , nhưng anh cốtình cái gì cũng không có nói, cái gì cũng không có thể làm. Trên chiếcđĩa trắng bằng sứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-khong-buong-tay/1961518/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.