Anh mở cửa đóng cửa, cho đến khi đi tới phòng Mạc Tùy, ném cô còn đang kêu gào không ngừng lên giường.
Mạc Tùy vẫn chưa hết say, mặt đỏ bừng, hai mắt mờ mịt như phủ một tầnghơi nước. Cô bị ném hoa cả mắt, một lúc lâu sau vẫn không thể nói đượcra lời. Sau khi trở lại bình thường vội vàng hung dữ lườm Tùy Kỳ.
“Anh cút ra ngoài cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy anh!”
“Dựa vào cái gì?” Tùy Kỳ nhìn cô bình tĩnh hỏi một cách lạ thường.
Mạc Tùy tức đến bật cười, vỗ giường lên giường, “Đây là nhà tôi, anh nói xem tôi dựa vào cái gì? Cho dù tôi bảo anh lập tức thu dọn đồ đạc cútxéo anh cũng phát cút cho tôi!”
Khi cảm xúc bất ổn lời nói ra đương nhiên không suy nghĩ kỹ nên vô cùngkhó nghe. Tùy Kỳ nheo mắt, ngực phập phồng kịch liệt. Sau đó anh đưa tay khóa cửa phòng, im lặng, bước từng bước tới gần Mạc Tùy.
“Anh sẽ không đi, anh vĩnh viễn sẽ không đi, em là của anh, anh sẽ không nhường cho bất kỳ kẻ nào khác.” Giọng điệu Tùy Kỳ lạnh nhạt, vẻ mặtbình tĩnh, lại làm cô cảm thấy sợ hãi.
Mạc Tùy cảm thấy hơi bất an, Tùy Kỳ có chút không bình thường, rất khác.
Cô bất giác lùi lại, cho đến khi lùi sát tới đầu giường không thể lùinữa mới cố tỏ vẻ bình tĩnh, nói:”Tùy Kỳ, anh làm cái gì vậy? Lập tức đira ngoài cho tôi.”
“Đi ra ngoài để em cùng tên đàn ông kia tiếp tục anh anh em em sao? Nằmmơ, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-em-nuoi-anh/3153832/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.