"Tử Nghiêu, em trở về trước đi, anh với chị dâu của em có chút việc." Tất Tử Thần khẽ nhếch miệng, theo thói quen sờ sờ đầu của em gái một cái, tầm mắt rơi vào người đứng sau lưng Tử Nghiêu, hình như so với hơn một tháng trước cô mập lên một ít, sắc mặt vẫn được coi là hồng hào, cuối cùng cũng để cho anh thở phào nhẹ nhõm.
"Vâng, em đi về trước đây ~" Tất Tử Nghiêu nghe lời mà cười cười với anh trai của mình, đưa tay đem của túi xách cô Diệp đưa cho cô.
Đúng, cô nhỏ này săn sóc đến nỗi không để cho cô cầm túi xách nữa.
Tất Tử Nghiêu cũng không cần hỏi anh trai tại sao lại về vào lúc này, trăm phần trăm là vì chị dâu. Anh tra cô cả lễ mừng năm mới đều không nhất định ở nhà lại như kỳ tích địa xuất hiện trước cổng trường học, cũng không thể là tới đón em gái là cô này về nhà chứ? Nói ra cô cũng sẽ không tin tưởng.
"Đi thôi, lên xe." Tất Tử Thần nhận lấy túi xách trong tay Diệp Dĩ Mạt, túi màu cà phê, rất hợp với áo khoác ngoài màu quả ạnh trên người cô, nổi bật lên khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú sáng ngời không ít.
Mở cửa xe, Tất Tử Thần khẽ khom người, vịn hông của cô, che chở cô ngồi vào ghế lái phụ.
"Bây giờ đi đâu?" Diệp Dĩ Mạt tùy ý giương mắt hỏi. Ngày hôm trước, thiếu chút nữa cô không kìm chế được nỗi nòng, nói ra nhiều như vậy không đầu không đuôi với anh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-co-duyen/2051682/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.