"Đến rồi." Tất Tử Thần đẩy cửa ra, dẫn Diệp Dĩ Mạt đi vào căn tin."Đoán chừng không có gì để ăn nữa, tôi đi trước xem một chút, xem còn những gì."
"Ừm." Diệp Dĩ Mạt cong khóe mắt gật đầu, hiện tại chỉ cần cho cô cơm ăn, muốn cô nói gì đều được. Sáng sớm ra đi bụng không đói lắm, cô liền ăn nửa cái bánh bao hấp, sữa đậu nành tự dì Trần làm cô cũng không uống..., lúc ngồi xe lửa mang theo hai túi bánh bao, kết quả ngồi bên cạnh cô có em nhỏ, lúc chơi cùng cô đã cho hết rồi.
Trên xe lửa bữa trưa lại khó ăn còn đắt chết, Diệp Dĩ Mạt vừa nghĩ dù sao cũng một buổi sáng, chống đỡ tí là trôi qua rồi, ai biết vừa đến trạm xe liền nhận được điện thoại của doanh trưởng Tất, cô còn chưa kịp tìm nơi lắp đầy bụng !
"Cô ngồi xuống trước đã, rồi tôi mang cơm đến." Tất Tử Thần dẫn cô ngồi vào chỗ ngồi trong góc, cũng hơn một giờ, trong phòng ăn căn bản là không có mấy người, chỉ là còn mở cửa nhỏ, chờ những chiến sĩ vội vàng huấn luyện quên ăn cơm.
Diệp Dĩ Mạt cũng là có thói quen ăn cơm quán, khi còn bé đi theo ba ăn cơm đơn vị, sau lại biến thành ăn ở trường học, lần ăn này liền được ăn ở đây. Chỉ là ngược lại cô chưa từng tới phòng ăn bộ đội, gọn gàng sạch sẽ, so với trường học các cô nhìn cũng không biết nghiêm chỉnh huấn luyện bao nhiêu. Nhìn bóng lưng đàn ông cao lớn, Diệp Dĩ Mạt bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-co-duyen/2051652/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.