Edit: Moon_xinh
Proofreader: Phong Ca
Mục An nhìnngười đàn ông đã cùng cô lớn lên, trong trí nhớ mơ hồ của cô, anh có vẻnhư không giống trước đây. Đối với tâm tư của Lục Bác Giản cô cho dù cótrì độn đến mấy cũng có thể cảm nhận được, chỉ là đột nhiên anh nóinhững lời này thật sự không giống bản tính trầm ổn, bình tĩnh của anhlúc trước. Mục An mím môi hồi lâu vẫn không lên tiếng trả lời.
Nhưngtừ sau ngày đó, Lục Bác Giản bắt đầu xuất hiện để đưa đón Mục An, buổichiều nào cũng có thể nhìn thấy chiếc xe nổi bật của Lục Bác Giản đỗ ởdưới lầu. Thái độ của Mục An đối với quan hệ của bọn họ không thừa nhậncũng không phủ nhận. Du Khâm nhìn thấy lại im lặng đến bất ngờ.
Lúcđó, trong công ty bắt đầu nổi lên những lời đồn đại, có người nói Mục An cùng Du Khâm lén lút qua lại, thậm chí có người nói hai người có giantình, bị Du tổng phát hiện được, giận quá mà chết. Lời đồn càng lantruyền càng quá đáng, thậm chí có một tin khác lại nói Mục An rất ghétnhững thiếu gia trẻ tuổi mà lại coi trọng một Trung tá nào đó vừa chữngchạc vừa thành thục… Buổi trưa, Mục An ở trong nhà vệ sinh nghe thấy mấy đồng nghiệp bàn luận sau lưng, cô đứng bên trong cả nửa ngày cũng không ra. Bây giờ cô đã có thể hoàn toàn hiểu được việc Nguyễn Linh Ngọc (1)đã chết như thế nào.
Vừa từ nhà vệ sinh đi ra, cô nhận được điệnthoại của Lục Bác Giản, đầu bên kia trước sau đều là một giọng nói bìnhtĩnh dịu dàng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-binh-an/8344/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.