Bạch Dĩ Mạt nhìn Hướng Nhu cười ngây ngô ở một bên, thuận tay lấy mộtquả quýt ném tới: “Nghĩ gì thế? Cười ngốc nghếch như thế, không phải làđang YY cái gì không lành mạnh đấy chứ?”
Hướng Nhu nhanh tay bắt lấy, đưa quả táo đã gọt vỏ sang cho cô, rồi chậm rãi híp mắt hỏi: “Nè, cậucòn nhớ rõ lần đầu tiên của cậu không?”
Hàm răng còn chưa đụng vàoquả táo, Bạch Dĩ Mạt đã ngẩng đầu lên nhìn về phía hắn, con ngươi trongsuốt sâu không thấy đáy: “Lần lần đầu tiên cái gì chứ? Cậu có ý gì?”
“Này, không phải cậu đã quên rồi chứ!” Hướng Nhu hơi phẫn nộ nhìn chăm chú vào Bạch Dĩ Mạt.
“Đồ điên, nói chuyện lần đầu tiên với phụ nữ, chắc cũng chỉ có cậu mới làm được.”
Hướng Nhu nghe vậy nhất thời cười to, hắn chỉ vào Bạch Dĩ Mạt rồi làm ra vẻsâu xa nói: “Cậu còn nói tớ trong đầu nghĩ gì ư? Có đầu óc cậu mới không trong sáng ý! Chuyện tớ nói là lần đầu tiên bà dì của cậu ghé thăm kìa, cậu lại dám quên.”
Sắc mặt Bạch Dĩ Mạt trở lại bình thường, cắn mộtmiếng táo: “Hứ, ai bảo cậu nói chuyện không rõ ràng, không phải chỉ làlàm bẩn đồng phục của cậu thôi sao, đáng để giận đến vậy à, đều làchuyện cũ năm xưa, dĩ nhiên bây giờ tôi vẫn nhớ.”
“Tớ hỏi cậu cậu cóphải con gái không, đến chuyện này mà cậu cũng có thể bình thản rồi chia vui với một thằng con trai, ông trời của tôi ơi!” Hướng Nhu nhìn trời,hai tay giơ về phía trước, vẻ mặt phải gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-doi-ben-em/1908160/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.