Tuy gậy leo núi của Hướng Gia Quân vô tình bị rơi mất nhưng cũng may là trước đó dây leo núi đã được cậu tháo xuống, vẫn cất ở trong xe.
Bọn họ đi qua chỗ tường bị đập ở tầng hai rồi dùng dây thừng leo xuống dưới tầng hầm.
Giếng thang máy tối đen, ánh sáng tự nhiên từ ngoài cửa chiếu vào bị cắn nuốt hầu như chẳng còn nhiêu, đứng từ dưới nhìn lên trông chỉ như chút ánh trăng mờ nhạt.
Hai chân Hướng Gia Quân đáp xuống đỉnh cabin thì buông dây leo núi. Hạ Trầm xuống trước cậu một bước, cậu có thể cảm giác được lúc này anh đang đứng bên cạnh, tiếng hít thở ngay gần trong gang tấc.
"Đứng vững chưa?" Hạ Trầm hỏi nhỏ.
Hướng Gia Quân nhìn về phía tiếng nói rồi gật đầu theo bản năng, trả lời: "Đứng vững rồi."
Những tưởng tượng kỳ quái rất dễ hiện lên trong bóng tối.
Cậu không kiểm soát được trí tưởng tượng của mình, dường như bốn phía không phải là vách giếng thang máy mà là một góc vũ trụ không bến bờ.
"Đừng nhúc nhích cũng đừng mở đèn pin, để tôi mở cửa thang ra trước đã." Hạ Trầm dặn cậu.
Trong tay Hướng Gia Quân cầm một chiếc đèn pin lấy được ở trung tâm thương mại, nhẹ nhàng "Ừm" một tiếng xem như trả lời anh.
Tòa nhà này không chỉ có một tầng ngầm, cabin đang dừng ở tầng hầm hai, cửa thang máy của tầng hầm một vừa khéo ở ngay trên đầu họ, giơ tay lên là có thể với được.
Trong bóng tối, cậu nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-chay-duoi-hoang-hon/2438629/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.