Sau khi Hạ Trầm đi vào thì Hướng Gia Quân vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên trong. Loáng thoáng nghe thấy tiếng bước chân dẫm lên bậc cầu thang dần dần đi xa, cậu cũng đứng dậy lén lút đi tới bên cạnh cửa.
Hướng này ngược sáng nên cậu thoải mái bỏ mũ áo xuống, đấu mắt với người duy nhất còn sót lại ở trong.
Hầu Chí Thành đang đứng trong bếp, nhìn thấy cậu thì không hề e dè mà mở tủ bát ra tìm kiếm vật tư, thế nhưng phần lớn nguyên liệu nấu ăn đã thối rữa, chỉ còn lại dầu, gạo và mì cầm theo cũng vô dụng, có mỗi dao gọt còn có thể xem như là vật tư.
Hướng Gia Quân vâng lời thầy dạy, không dám bước vào cửa nhưng điều này cũng không thể ngăn cậu mắng người. Cậu tựa vào khung cửa gọi tên Hầu Chí Thành, dùng giọng điệu bình thản khiêu khích gã: "Giữ đống sắt vụn đó làm gì, mày không sợ là không chạy kịp à?"
Hầu Chí Thành tức tối mở tung toàn bộ ngăn tủ nhưng đều nhận lại sự thất vọng, chỉ có thể vung chân đá thật mạnh lên tường để trút giận.
Hướng Gia Quân như đang đứng xem khỉ diễn trò, cảm thấy rất vui sướng. Nếu cậu là xác sống thì chắc chắn sẽ xếp loại người như gã ta vào danh sách ưu tiên bắt giết, sớm giải quyết để trái đất tránh có thêm tai họa.
Nhưng giờ cậu vẫn là người, xuống tay với đồng loại có vẻ không tốt lắm.
Hầu Chí Thành hung tợn nhìn chòng chọc cậu một lát thì vẻ mặt gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tron-chay-duoi-hoang-hon/2438605/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.